“Doanh nghiệp của bạn, hoặc là đang tăng trưởng, hoặc là đang chết dần chết mòn, không có ngưỡng trung gian”, nhà nghiên cứu về rủi ro trong kinh doanh Steve Anderson chia sẻ.
Ba chiến lược nào đã được Jeff Bezos áp dụng trong kinh doanh từ khi còn rất sớm, để biến cửa hàng sách trực tuyến Amazon của mình trở thành công ty đạt mức doanh thu 100 tỷ đô nhanh nhất trong lịch sử? Bản thân ông thời ấy cũng vượt qua 7 tỷ người để trở thành người giàu nhất thế giới với tài khoản ròng lên đến hơn 137 tỷ đô.
1. Thử nghiệm và “thất bại thành công”
Tại một vài tổ chức, việc thử nghiệm những điều mới mẻ thường sẽ được hoạch định một cách máy móc, qua nhiều lớp lang trước khi đưa vào vận hành, bởi họ ngại những rủi ro tiềm tàng. Thế nhưng, nổi tiếng là một môi trường làm việc năng động và sáng tạo nhất thế giới, tại Amazon, thử nghiệm chính là lối sống, là văn hóa, và tất cả nhân viên, ở mọi cấp bậc đều được khuyến khích chủ động trong việc thử nghiệm.
“Thử nghiệm, về bản chất, luôn tồn tại rủi ro thất bại”, Anderson nói, nhưng Jeff Bezos – người từng vượt qua cả Bill Gates, Warren Buffett, và 7 tỷ người khác để trở thành người giàu nhất thế giới với tài sản ròng trị giá 137 tỷ đô-la Mỹ – đã nổi tiếng với tư duy kinh doanh “nếu không chấp nhận rủi ro, đầu tư vào rủi ro và cố tình tạo ra cơ hội “thất bại”, bạn sẽ không thể phát triển hoặc suy nghĩ đủ lớn”.
Không có thất bại đáng giá 178 triệu đô-la ở dự án Fire Phone thì nhóm nghiên cứu đã không thể làm ra phần cứng Echo và Alexa, đem về cho Amazon doanh thu hàng tỷ đô-la. Không có thất bại ở ý tưởng zShops thì cũng không thể tồn tại phát minh Amazon Marketplace đáng giá hàng tỷ đô. “Tôi đã bỏ ra hàng tỷ đô-la thất bại tại Amazon.com, nghĩa là đã đánh mất hàng tỷ đô-la vì thất bại. Điều này chẳng có gì là vui vẻ cả. Nhưng đây không phải là vấn đề quá quan trọng”. Cốt lõi là bạn học được gì sau những lần thất bại, bởi bản thân mỗi thử nghiệm sai bị loại ra cũng đã chính là một bước tiến mới.
2. Trao quyền sở hữu
Hầu hết những chủ doanh nghiệp luôn dè chừng trước việc trao cổ phần, quyền sở hữu cho người khác, nhưng đây lại là một chiến lược lãnh đạo đỉnh cao trong kinh doanh.
Giống như việc bạn sử dụng một chiếc xe, nếu là chủ sở hữu của chiếc xe ấy, bạn sẽ vô cùng nâng niu và gìn giữ vì đó là tài sản của mình. Còn nếu đó là một chiếc xe bạn thuê trong ngắn hạn, thì có lẽ bạn cũng chẳng mấy bận tâm về những vết trầy xước nho nhỏ trong quá trình sử dụng, hay có chăng cũng không đoái hoài về sự sạch sẽ của nó.
Anderson tin rằng “khi ai đó hành động như chủ sở hữu của thứ gì đó, họ sẽ suy nghĩ khác đi rất nhiều và sẽ đối xử với thứ đó như nó là của chính họ. Và tư duy này khác biệt hoàn toàn so với tư duy của một người đi thuê”.